Vợ chồng tôi đã chung sống gần hai năm, có một bé 8 tháng tuổi. Tôi và vợ tính tình hoàn toàn trái ngược nhau, vợ tôi sinh ra trong hoàn cảnh đủ đầy về tình cảm, được bao bọc như một nàng công chúa. Vợ 27 tuổi, tốt nghiệp đại học cách đây 4 năm, chưa thể làm gì để tự kiếm sống được, thường sợ sệt, luôn sống trong đề phòng, hoài nghi. Khi tôi làm gì hoặc có ý định gì là cô ấy lại góp ý, sợ người ta chọc ngoáy, trời nắng mưa hoặc thay đổi thời tiết là vợ tôi lại cáu bẳn.
Cô ấy cũng không cho tôi đi câu cá vào chủ nhật với đồng nghiệp (tôi là giáo viên) vì sợ tôi ngoại tình. Vợ luôn nhìn thấy mọi ngóc ngách của tiêu cực và nói những lời tiêu cực, kiểu như: sáng nay cúp nước, cả nhà nhịn đói; không thấy đôi giày đâu, tết này đi chân đất; anh muốn con chết hay sao mà bế kiểu đó. Vợ tôi cực kỳ trẻ con, sẵn sàng giãy nảy lên vì những chuyện cỏn con, rất ngại khi tiếp xúc người lạ, chỉ có một hai người bạn, hay mè nheo, kể khổ.
Tôi nghĩ có lẽ do vợ quá thiếu tự tin, cô ấy không thể làm chủ bất cứ cái gì, đi liền với sự thiếu tự tin là ganh tị, ghen tuông vô cớ, luôn nghĩ mọi thứ theo hướng tồi tệ nhất, luôn nói những câu tiêu cực đến quá đáng, cô ấy không thể kiểm soát cảm xúc và luôn muốn kiểm soát tôi. Để đối phó tôi đã thử, hễ vợ nói tiêu cực tôi lại tìm mặt tốt để nói. Tôi khuyên bảo, trấn an, mọi thứ đều vô dụng nên chán nản, bức bách, bất lực. Có ai gặp trường hợp như tôi, xin được thỉnh giáo. Cảm ơn nhiều.
Lâm
0 nhận xét:
Đăng nhận xét