Thứ Sáu, 16 tháng 9, 2016

Tôi 30 tuổi, trầm tính, cam chịu, đa sầu đa cảm. Thuở nhỏ tôi rất năng động, hoạt bát, lúc nào cũng làm lớp trưởng, lớp phó, bí thư; không biết tự lúc nào tôi trầm lắng lại; kể cả khi tôi chọn con đường làm kế toán, đo ni đóng giày theo đúng tính cách của mình.

Chuyện tình yêu của tôi là câu chuyện dài, buồn vui sầu khổ đủ cả. Tôi quen anh từ năm nhất, khi đó anh năm hai. Anh là chàng lãng tử hào hoa, đẹp trai, nhẹ nhàng, hài hước. Tôi bị cuốn hút ngay. Tình yêu chúng tôi phải nói là tình yêu sét đánh, định mệnh. Tôi ở trọ gần nhà chú anh, sau đúng 3 lần chào hỏi xã giao chúng tôi đã là một cặp, dính nhau như sam. Thời sinh viên nghèo, chúng tôi rong ruổi, lang thang khắp Sài Gòn, nhiều khi ngồi chơi tâm sự ở công viên cả ngày không chán. Tôi quen anh ngót 10 năm, trong khoảng thời gian đó, tôi biết anh có quen vài mối tình khác, sâu đậm có, ngắn hạn có, tôi buồn lắm, khóc nhiều. Vì quá yêu anh, tôi không thể từ bỏ được. Tính đào hoa anh không bỏ được. Nhiều lần tôi nghĩ mình nên quen đại ai đó, đi lấy chồng cho xong nhưng tôi yêu anh nhiều, không thể từ bỏ.

Sau 10 năm quen, chúng tôi cũng có một đám cưới cổ tích, một ngày thật hạnh phúc. Tôi cứ nghĩ khi có vợ rồi anh sẽ thay đổi, hóa ra không phải. Sau đám cưới tôi cũng không nghi ngờ gì, giờ mới phát hiện anh có bồ, đi lại với cô này 5 năm nay. Mọi thứ trong tôi sụp đổ, tôi đau đớn gào khóc, mất ăn mất ngủ. Anh thú nhận tính gái gú anh không thể bỏ được. Tôi gọi cô kia, cô ấy cũng là sinh viên, tôi chỉ nói vài câu vì cô ta vô tội, lỗi do chồng tôi gây ra. Bây giờ tôi chán nản, bỏ anh tôi không đủ bản lĩnh, tâm sự với ai lại sợ họ nghĩ mình đang nói xấu chồng. Đôi lúc tôi nghĩ hay chết đi để khỏi phải đau đầu, bế tắc trong suy nghĩ. Tôi không có giải pháp, lại tiếp tục im lặng.

Nhiều lúc tôi chán bản thân, không thể thay đổi được chồng, cũng chẳng thể từ bỏ anh. Ngoài chuyện gái gú, anh vẫn là người sống có trách nhiệm, là mẫu người của gia đình. Tôi vẫn nói người mình yêu nhất vẫn là anh, cũng là người tôi hận nhất. Tôi không mở miệng nói với ai nửa lời, chắc tại bản thân yếu đuối, nhu nhược nên chồng vẫn thế. Xin cho tôi lời khuyên.

Hoa

Related Posts:

  • Có nên đưa con riêng của ba về cho mẹ tôi nuôi? Tôi là người chị gái trong bài "Ba tôi bị chị gái 'tính kế' lấy hết tài sản". Em gái đã gửi cho tôi xem bài này. Tôi cảm ơn mọi người rất nhiều. Tôi đã đọc đi đọc lại từng bình luận, đồng cảm, chỉ trích, khen chê, khuyên nh… Read More
  • Bạn gái tôi nói 'tại sao lấy chồng phải theo chồng' Tôi năm nay 26 tuổi, là trai Bắc, vào Sài Gòn làm được 4 năm cho một công ty nước ngoài. Người yêu của tôi năm nay 25 tuổi, là con gái miền Nam. Hiện cô ấy cũng có việc làm ổn định. Chúng tôi yêu nhau được gần 3 năm. Tính tì… Read More
  • Chồng đi đường thường huýt sáo với các cô gái, phải làm sao? Tôi và chồng có cuộc sống hạnh phúc, kinh tế ổn. Tuy vậy, tính anh khá hoạt náo, ưa chỗ vui vẻ, hay cười đùa. Khi đi đường, anh thường huýt sáo với các cô gái. Tôi phàn nàn với anh về việc này nhưng anh nói chỉ là trêu đùa, … Read More
  • Sợ con hư khi tiếp xúc với họ hàng bên nội Gia đình tôi làm kinh doanh vật liệu xây dựng. Khi con trai lớn 10 tuổi, chồng bỏ nhà đi theo vợ người khác. Một mình tôi làm lụng và nuôi con, chồng ngang nhiên dẫn vợ người ta về giới thiệu với gia đình (tuy nhà chỉ cách n… Read More
  • Tôi sợ hãi người bạn gái của anh trai mình Sau khi đọc bài viết: "Người yêu em trai tôi quá nham hiểm", tôi cảm thấy như đang nhìn thấy chính hoàn cảnh của gia đình mình trong đó. Chuyện này vốn không có gì tốt đẹp cả, nên dù bức xúc thế nào tôi cũng khó lòng chia sẻ… Read More

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Bài viết theo tháng

Xem nhiều nhất

Đối tác: