Thứ Sáu, 28 tháng 10, 2016

Tôi là người sống tình cảm thật thà, thương người, biết suy nghĩ, biết làm ăn kinh tế theo nhiều người nhận xét. Tôi hơn em 7 tuổi, chúng tôi kết hôn 7 năm rồi, có hai con trai gái đủ cả. Từ khi cưới nhau vợ chồng tôi tự lập, đi lên từ hai bàn tay trắng, sau thời gian làm kinh doanh từ vốn vay mượn chúng tôi cũng kiếm được số tiền đủ ăn tiêu sinh hoạt gia đình và có của ăn của để. Từ khi cháu nhỏ vài tháng tôi lao vào cờ bạc hết năm này đến năm khác, năm nào tôi cũng thua vài trăm đến cả tỷ bạc. Mới đầu tôi còn cáng đáng và bù đắp được tiền, nhiều lần như thế tôi trắng tay không còn gì, nợ nần nhiều khiến tôi vỡ nợ. Vợ và bố mẹ bên cạnh tôi cũng chịu đựng biết bao khổ cực.

Tôi biết vợ là người thương con, chăm sóc con chu đáo, thương yêu tôi, chỉ vì tôi cờ bạc khiến em thấy lạc lõng, trống vắng, dù thế em cũng chưa bao giờ bỏ mặc tôi, vẫn luôn quan tâm tôi. Vỡ nợ khiến tôi phải trốn chạy đi làm ăn xa, em cũng chẳng ngại thăm tôi, cho con đi cùng, thời gian sau em đi làm ăn xa cùng tôi. Rồi tôi vô tình đọc được tin nhắn của em với một người bạn của tôi, hai người họ có những lời lẽ tình cảm đáng ngờ. Tôi gặng hỏi mãi em mới thú nhận đã đi quá giới hạn với người bạn thân của tôi, em nói vì tôi chơi bời bỏ bẵng em, đúng lúc em lại nhận được sự quan tâm của đối phương nên động lòng.

Tôi không trách em nhiều như mọi người vẫn làm với một người vợ dối trá, tôi trách bản thân mình đã quá vô tâm khiến em lỡ bước. Bao năm qua em đã quá khổ sở và khó khăn vì tôi, không bao giờ bỏ mặc dù tôi khó khăn trong hoàn cảnh nào, nhưng không hiểu sao còn thương tôi thương con mà em lại vẫn mắc sai lầm.

Sau khi biết chuyện tôi càng thấy yêu em nhiều hơn. Tôi chỉ trách cậu bạn thân, có vợ con rồi mà lại làm như thế với vợ chồng tôi, bạn bè thân thiết sao lại làm như thế? Tôi để em lựa chọn, một là chia tay rồi em về nhà cha mẹ đẻ sống, điều kiện kinh tế bố mẹ đẻ em có nên chẳng phải lo nghĩ; hai là em gạt bỏ mọi thứ vẫn theo tôi, đi làm ăn xa nơi đất khách quê người. Vợ chồng tôi mỗi tháng cũng dư được 10 triệu để dành. Em xin lỗi tôi và hứa sẽ ở bên tôi dù có như thế nào.

Tôi không khinh thường em, tha lỗi cho em. Tôi thấy mình cũng là người phải chịu trách nhiệm về lỗi lầm của vợ, tôi không bê tha và thiếu quan tâm em thì đâu đến nỗi như bây giờ. Mong mọi người cho tôi lời khuyên.

Tuân

Related Posts:

  • Bố mẹ cứ ly dị nhưng đừng chia cắt anh em chúng conCon tên Đức, học lớp 10, em gái con tên Linh đang học lớp một. Con luôn tự hào vì có một gia đình hạnh phúc, con yêu bố mẹ và em Linh vô cùng. Con cũng biết rất nhiều người từng ngưỡng mộ, khen gia đình con hạnh phúc, bố mẹ c… Read More
  • Vợ tôi thật đáng sợTôi lớn lên và sinh ra ở thành phố Đà Nẵng, quen vợ trong một chuyến đi công tác ở TP HCM. Vợ xinh đẹp, tinh tế, đã đánh gục tôi từ những giây phút đầu tiên. Tôi quyết lấy nàng cho bằng được. Khi hỏi ý kiến gia đình ai cũng v… Read More
  • Tôi đủ tiền để mua vui lúc cần nhưng thấy tội lỗi với vợTôi 40 tuổi, vợ 35, chúng tôi đã sống với nhau được hơn chục năm và có một bé gái 9 tuổi. Tôi làm kinh doanh, vợ làm công chức nhà nước, điều kiện kinh tế nói chung không có vấn đề gì. Tuy nhiên, tôi nghĩ tình trạng gia đình … Read More
  • Đàn ông có nhiều điều chẳng thể hiểu được phụ nữĐàn ông căn bản không hề hiểu phụ nữ mang thai 9 tháng dài đến thế nào với những cơn đau lưng, mỏi gối, ê ẩm làm mất ngủ suốt nhiều tháng liền. Rồi cảm giác đau đẻ với bao nhiêu lo âu và sợ hãi, bao lời cầu nguyện mong cho co… Read More
  • Duyên phận đã mỉm cười khi tôi có tình yêu của chàng trai TâyTôi là tác giả bài viết “Mong duyên phận đang ngủ quên ở đâu thức dậy”. Sáng nay lục tìm lại những lời tự sự của mình cách đây hơn 2 tháng để nhớ về một khoảng thời gian đầy nhạt nhẽo, ủ ê. Có những trải nghiệm giúp ta cọ xát… Read More

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Bài viết theo tháng

Xem nhiều nhất

Đối tác: