Ai cũng nói "Không có lửa làm sao có khói" nhưng tại sao cuộc sống của tôi dù không làm gì người ta cũng ngang nhiên ghép cho tôi bất cứ tội lỗi nào họ thích, nói cho đã cái miệng của họ chứ chẳng nghĩ gì đến tôi sẽ sống ra sao khi ai nhìn thấy tôi cũng xì xào, nói tôi như nọ như kia, xấu xa nham hiểm. Thậm chí có người còn hù doạ, dùng vũ lực với tôi vì họ nghĩ tôi là người phạm lỗi nên có quyền đối với tôi như vậy. Họ nói và đối xử với tôi như kẻ tội đồ nhưng vẫn nhờ vả, vẫn lấy đồ của tôi sài, phản ứng lại thì họ hung dữ bởi họ quá đông và nguy hiểm. Tôi cảm thấy mệt mỏi, nhiều lúc muốn tự tử, bỏ hết tất cả đi đến chỗ khác sống nhưng không có tiền và nghỉ việc thì bao giờ mới kiếm được việc khác, lương có đủ mướn nhà không?
Quay vòng với cơm áo gạo tiền làm tôi trở thành con người nhu nhuợc, việc của người ta thì tôi phải làm nhưng lương của người ta chẳng bao giờ chia cho tôi. Những con người đi làm mà chỉ toàn ngồi chơi rồi kiếm chuyện nói bậy nói bạ đó sao lúc nào họ cũng được sống cuộc sống hạnh phúc và giàu có như vậy? Tại sao tôi cũng đầu bù tóc rối vì công việc mà toàn bị cướp công, xã hội này có nhân quả không khi người không đủ sức bảo vệ mình toàn bị bóc lột?
Tại tôi ngu hay tại tôi yếu hèn? Một cô gái yếu đuối không có bạn trai bảo vệ toàn bị người ta đẩy việc cho mà còn phải nghe một câu cay đắng: "Có bạn trai đâu mà, bận gì. Người ta có bạn trai mới bận đi chơi này họ". Thế chẳng nhẽ không có bạn trai thì phải làm việc hộ người ta sao? Tôi từng phản kháng rồi nhưng họ đông quá thì biết làm sao? Ước gì tôi có thể có số tiền đủ trang trải cuộc sống một thời gian để có thể nghỉ việc nơi này và tìm được việc khác có môi trường làm việc tốt hơn? Mong nhận được sự chia sẻ của các bạn.
Hải
0 nhận xét:
Đăng nhận xét