Thứ Năm, 7 tháng 4, 2016

Mẹ đang ngồi thu lu với bốn bức tường, mắt ngấn nước, nhìn con mẹ biết phải cố gắng mạnh mẽ lên mà sao thấy phía trước toàn màu đen tối. Sinh con mới được 20 ngày mà mẹ ngỡ 20 năm, thật kinh khủng con à. Người ta mong ước từng ngày để có được đứa con thì mẹ lại kinh hãi, mẹ sắp thành người điên rồi. Đẻ con ở viện hai hôm mẹ không có sữa, bà nội bà ngoại cho con ăn sữa non bằng thìa nhưng con toàn ngậm rồi ngủ. Ở viện về hôm sau mẹ có sữa con ăn ngoan và ngủ yên lắm. Mẹ nhìn con thật hạnh phúc biết bao, rồi được ba hôm như thế đến ngày thứ tư tự nhiên con bỏ bú đêm dù mẹ dậy năm sáu lần gọi con.

Ngày hôm sau con bú nhưng ít lắm rồi bú là ưỡn người ra. Mẹ sốt ruột gọi cho bạn cầu cứu thì bạn bảo tưa lưỡi cho con bằng rau ngót. Mẹ làm theo và hôm sau con lại bú. Từ đó sáng mẹ luôn vệ sinh miệng nhẹ cho con bằng nước muối nhưng càng ngày con càng ít bú và sau đó bú thì ưỡn người ra khóc. Mẹ đưa con đi khám, bác sĩ bảo con bị viêm họng và nấm tưa miệng. Mẹ về cho con uống kháng sinh mà xót con nhưng vẫn phải cho uống rồi, mẹ tưa lưỡi cho con, làm đến ngày thứ năm con không đỡ. Cả ngày mẹ cứ đánh vật với con, con đói, quấy khóc, sữa mẹ thì chảy như mưa. Mẹ vắt sữa đổ cho con thì chỉ được vài thìa là con ngủ. Con ăn như thể cầm hơi qua ngày và ngày nào mẹ cũng khóc vì thương con, vì mệt mỏi khi cả ngày cả đêm chỉ mẹ ôm con. Bố bế tí con lại khóc toáng lên, lại chuyển sang mẹ.

Ngày thứ sáu chị con sốt co giật, mẹ vội thả con xuống giường sang lau người cho chị rồi đưa chị đi viện. Chị ở viện với bà nội bà ngoại, còn mẹ vẫn đánh vật với con và nước mắt, đêm đó mẹ khóc và hôm sau mất sữa. Mua hộp sữa ngoài đút thìa cho con ăn mà con khóc ghê lắm, thay tã cũng khóc ngất đi, tắm cũng khóc lặng tiếng. Giờ đây mẹ không thiết sống nữa, chỉ muốn làm một liều thuốc ngủ cho chết đi nhưng lại thương bố con vất vả cơm nước, tã lót, phục vụ mẹ con mình và chị con ở viện. Có lúc mẹ nghĩ hay để con cho ai không có con, họ nuôi, họ chăm con tốt hơn mẹ. Mẹ không mát tay nên nuôi con khổ quá.

Mẹ thấy bế tắc lắm con ơi, sao lại như thế này. Thà con cứ khóc cứ quấy nhưng ăn uống bình thường thì mẹ vẫn vui, đằng này con cứ rúc tìm ti mẹ nhưng mút được mấy cái lại giãy ra khóc như mẹ không cho con ăn vậy. Sao mẹ con mình khổ thế này? 20 ngày trôi qua, ai đến thăm cũng bảo sao con vẫn như hôm mới đẻ vậy. Lúc trước sữa mẹ nhiều và tốt lắm, mẹ nuôi chị nên biết thế mà giờ sữa mất rồi, bốn ngày nay mẹ không thấy sữa về nữa. Con ăn sữa ngoài bị sôi bụng ùng ục và đi ngoài nữa. Chỉ cầu xin có phép màu cho con ăn uống trở lại bình thường, chứ cứ thế này mẹ chết mất.

Thùy

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Bài viết theo tháng

Xem nhiều nhất

Đối tác: